Trương Gia Phả diễn ca

(Dựa theo bài tựa của cụ Tuyết Sơn)

Vật kia vốn tự trời sinh
Người sinh có Tổ mới thành có Ta
Người ta ai cũng có ông cha
Đều là con cháu ruột rà họ đương
Những mong nỗi dõi tông đường
Hiếu thờ cha mẹ thuận đường anh em
"Sáu thân chín họ" một niềm
Thuận hòa trên dưới ấm êm trong ngoài
Ân sâu nghĩa nặng lâu dài
Sống cùng vui vẽ thác thời tiếc thương
Khi hoạn nạn mọi đường giúp đỡ
Cánh trinh linh che chở đầy đồng
Ngoài đường ngoài ngõ đề phòng
Có người khinh rẻ Ta cùng chống ngăn
Nhiều thế hệ nhiều năm dài dặc.
Nhánh dưới trên dích dắc dây dưa
Tuy rằng tình nghĩa đã sơ
Đừng xem như kẻ thờ ơ ngoài đường
Trước nương Ta, Ta nương con cháu
"Hiếu để" là của báu trong nhà
Cơ cầu nối dõi ông cha
Vẽ tô công tước rạng tòa người sau
Dựa núi Thái to cao vời vợi
Tử tôn tài tộc đại vinh quang
Vui con cháu đẹp họ hàng
Ấy là mày trắng vẽ vang hơn người
Bậc thứ nữa Trương Tôi chí quyết
Đem nghĩa nhân dạy giỗ trong nhà
Dồi mài đức hóa sâu xa
Nghìn năm nhành lá rùm rà tốt tươi
Trương Công Nghệ chín đời một cửa
Trần Cạnh xưa cửu thế đồng cư
Gia đình rạng rỡ mười mươi
Ấy là gương sáng muôn đời nêu cao
Cửa "hiếu để" trông vào tốt đẹp
Sao ít người trực tiếp noi theo
Câycao cành lá rậm nhiều
Lâu ngày xa cách quên điều nghĩa nhân
Người đương lúc chưa phân chưa biệt
Một cửa ra một bếp ăn chung
Mặt, người cùng dáng hình đồng
Giận cười ngồi đứng Ta cùng với nhau
Lòng ân ái càng lâu càng đậm
Dạ yêu thương càng ngấm càng sâu
Ruột rà cắt rốn chôn rau
Tay chân cùng với mặt đầu chở che
Rồi đến lúc nhà chia cửa rẽ
Bếp ăn riêng một kẻ một nơi
Mái chèo rời bến xa xôi
Sớm Tam Giang đó, chiều thời Cữu Giang
Sớm mới bước, con đường một dặm
Chiều đã qua nghìn dặm trường đình
Năm dời tháng chuyển linh tinh
Tít mù không biết nhà mình tây đông
Vì vậy tiếc nhà không lễ giáo
Gia phổ biên lộn lạo không minh
Mục chiêu ngôi thứ chẳng rành
Anh em chú bác xưng danh lạc lầm
Hoặc có kẻ đi tìm phúc địa
Ở cách xa cha mẹ họ hàng
Hoặc người sinh trưởng tha phương
Lâu ngày lưu lạc không tường tổ tiên
Ngày tháng đổi hiệu tên cũng đổi
Họ lâu đời nghĩa bạc tình sơ
Giữa đường chạm nón đứng ngơ
Đồng thuyền giáp mặt hững hờ người dưng
Ấy cũng bởi không tường phổ ký
Quên tổ tiên thế hệ trước sau
Giây mơ rễ má dài lâu
Biết gì cội gốc ở đâu mà dò
Người Ta có là do Tiên Tổ
Đồng dòng đều là họ nhà mình
Anh em cùng với Ta sinh
Phải ghi gia phổ phân mình từng đời
Nhà có phổ nước thời có sử
Gia phổ kia thế thứ rõ ràng
Mục chiêu có thứ có hàng
Gốc sinh nhánh đẻ rõ tường nguyên nhân
Tuy thế đại xa dần tường đoạn
Là thánh nhân đặt đoạn thân sơ
Nhưng mà ân ái từ xưa
Chín đời khác kẻ bơ thờ dửng dưng
Xưa ông Khiết sang Thương lập quốc
Vi-tử là hệ thuộc ngàn năm
Đổi Phong sang Tống xa xăm
Cao Dương là gốc truy tầm không sai
Rồi ông Tắc sang Thai lập ấp
Thái Bá là tam thập thế tôn
Sang Ngô lấy nước làm tên
Vẫn dòng cơ tổ lưu truyền còn ghi
Người đời trước yêu vì dòng họ
Làm phổ đồ ghi rõ từng chi
Tô-Minh-Dương đạo hai vì
Phổ Minh "hiếu để" đồng thì cũng Minh
Biết đạo ấy liền sinh lòng thảo
Đưa nghìn vàng hậu báo họ đang
Hoặc thư bách nhẫn tỏ tường
Dạy đoàn con cháu biết đường tề gia
Phạm Trọng Yêm lụa ba trăm tấm
Lý Phỏng xưa lúa lậm đong ra
Áo cơm cấp hết gần xa
Họ hàng thân thuộc một nhà ấm no
Thói nhân ấy nghìn thu rạng rỡ
Khi hòa kia muôn thuở vui tươi
Tổ tiên trông xuống mỉm cười
Mừng rằng con cháu nối đời thân yêu
Qua mạt thế, người điêu mạt trái
Nghĩa nhân không ân ái cũng không
Biết mình nào biết tổ tông
Đói gần khinh rẽ, giàu bông lông tìm
Chia nhà cửa không niềm ân ái
Bắt quàng xiên họ với người sang
Quách Thao lấy mộ Quách Dương
Cầu theo Đậu Phổ ấy chàng Đậu Luân
Người họ Mậu cầu ân tiến cử
Tự xưng dòng Mậu tử hiếu nhân
Họ Phương giả giọng công thần
Xưng dòng Phương Tướng khoe thân quý quyền
Những người ấy trở nên vong tổ
Chính là vì tộc phổ mơ hồ
Cho nên Ta sợ Ta lo
Vẽ ra đồ bản dặn dò về sau
Tuy rằng thế phả chưa hầu dễ
Duy những nhà thi lễ phồn hoa
Cháu con nối nghiệp ông cha
Nếu không học thức dễ mà đã hay
Ta nay gặp được ngày thong thả
Đem phổ biên tô họa phả đồ
Ghi biên thế thứ xưng hô
Tập thành gia phổ một pho để truyền
Ghi rõ hết tổ tiên phần mộ
Cùng ngày sinh ngày giỗ rõ ràng
Chi phân phái biệt đàng hoàng
Theo xa báo gốc thêm đường tôn thân
Mong con cháu hậu nhân xem tựa
Đọc phổ mà biết nghĩa giống nòi
Tấm lòng "hiếu để" sục sôi
Cháu lành con hiếu muôn đời nối nhau
Đó là của báu dài lâu...


Việt Nam dân chủ cộng hòa thập tam niêm tuế thứ Đinh Dậu (1957) chính ngoạt thập ngụ nhật
Trương Văn Kỹ phụng diễn ca