KHÓC MẸ

KHÓC MẸ
KHÓC MẸ!

Nam mô a di đà phật!
Nam mô a di đà phật!
Nam mô a di đà phật!

Than ôi! Gió thổi huyên(1) bay cháu con ngơ ngác?
Mẹ,bà ra đi vắng vẻ cõi trần gian
Để lại cho cháu con, anh em đau lòng luyến tiếc .
Ôi mẹ, bà ôi! Sao mẹ vội dứt tình máu mủ?
Giọt thiên du(2) về chốn non bồng
Con còn đây, con cháu còn đây
Tình tư ân, tư nghĩa nặng dày
Sao mẹ nỡ sớm dời xa về với Tiên Tổ?
Cảnh vật đó mẹ, bà ơi không còn nữa!
Ai gây nên gió thảm mưa sầu?
Cháu mất bà, con mất mẹ yêu thương,
Đau đớn lắm, vàng rơi đáy biển.
Ôi thương ôi! Vội vàng chi thì cũng ít ngày nằm xuống!
Để con cháu, anh em túc trực kề bên
Bát cháo lưng cơm cho trọn tình hiếu đạo.
Có ngờ đâu đang vui hài hòa chung sống
Đột biến này gây nên nổi tang thương
Cơn nhật đán(3) u sầu ảm đạm!
Khi chiều tà anh em qua lại
Con cháu đi về vui vẻ sớm hôm!
Nhưng hôm nay mẹ, bà đã không còn
Tình Tức Tế Tử(4) hai dòng lệ nhỏ.
Trai của mẹ ở cơ quan nơi xa ngái
Nhận được tin này tím ruột bầm gan
Không về được để dư khăn, thừa gậy!
O dượng, các chú mự cũng đành chịu vậy
Cô - Vít chặn đường hết cách tiến lui
Trời cao, biển thẳm, đất dày!
Não nùng thay khi gió thổi mây vần
Mẹ vội vàng dời chân về đất Bụt.
Để bao nỗi cháu con đau lòng khôn xiết(5)!
Mẫu tử tình thâm! Ôi là tình mẫu tử
Ấp ủ nâng niu nuôi dưỡng đủ đầy
Giờ con cháu đã đủ cánh, đủ lông
Đủ sức bay cao, vươn xa! cùng bạn bè trang lứa.
Vậy mà mẹ lại không còn nữa!
Con chắp tay vái chín phương trời,
Nói với mẹ nhửng điều xám hối:
Cuộc đời nhiều mẹ sự tình khôn kể(6)?
Bảy mươi bảy xuân qua dâu bể phong trần
Gái thuyền quyên(7) xuất giá theo chồng
Sống bên nhau xây vườn tươi tốt(8)
Có ngờ đâu? Một buổi phong trần sấm động!
Cha ra đi ngoài tuổi năm mươi
Ai gây nên sầu gãy bình rời?
Để mình mẹ đau lòng nức nở.
Đức độ mẹ hiền từ cam con, quý người, quý của(9)
Lòng nghĩa nhân khi bát nước đầy vơi
Con cháu đi về no đói cơm khoai
Tiếng nói lời phô hiền hòa niềm nở
Lúc no đủ cũng như khi đói khổ
Mẫu tử tình thâm chia ngọt sẻ bùi
Có miếng chi ăn nhắc cháu nhớ con
Khi công buổi mẹ nhường cơm sẻ cháo.
Trách tạo hóa gây nên sóng gió!
Ngẫm lời ai trăm sự do trời
Đò sang sông thì sóng nước chơi vơi
Một mình mẹ cầm chèo chống lái.
Mẹ là tấm gương nhân từ, mẫu mực
Nuôi được mẹ chồng sống gần trăm tuổi(10)
Cùng Đại Tôn mãi mãi trường tồn?
Con ra đi tiến bước văn minh
Người cán bộ trọn tình dân nghĩa Đảng.
Cuộc sống đang đi lên trên con đường tươi sáng!
Ước quê nhà ngày một văn minh
Hà Tĩnh quê ta thắm đượm nghĩa tình
Lòng nguyện ước ngày càng đổi mới.
Ôi thương ôi! Con thương mẹ lắm, cháu nhớ bà vô kể
Biết đến bao giờ trả nghĩa đền ân?
Hôm nay đây đau đớn trong lòng
Từ giã mẹ ra về miền đất Tổ.
Sao mẹ chẳng gắng thêm ít nữa?
Để chờ ngày thượng thọ bách niên!
Ai ngờ gió bạc, mây bay! Nơi chín suối nghìn thu yên nghỉ.
Hay là mẹ cung đàn lỡ nhịp?
Xuống thiên đàng để nắn phím so dây
Cùng với cha cho trọn tình chăn gối?
Thế là thôi! Con mất mẹ, cháu mất bà yêu quý!
Cảnh tang thương đau đớn ngậm ngùi.
Thấy mẹ nằm giữa trầm hương khói tỏa
Con than khóc, các cháu đau lòng!
Trai của mẹ Cô - Vít chặn đường không về được
Viết điếu văn gửi về đưa tiễn mẹ.
Đạo làm con than thì khóc nhớ thương!
Thôi đành chịu âm dương cách biệt.
Nỗi đau thương mất mát trong gia đình,
Nội ngoại, con cháu, anh em xin cảm ơn:
Ban lễ tang Thành Ủy cùng Họ Tộc.
Anh em quý bậc thông gia, bà con lối phố!
Bạn bè thân hữu gần xa, các ban ngành đoàn thể,
Đã về đây thắp nén hương thơm, thăm hỏi, chia buồn
Đưa tiễn mẹ, bà chúng tôi về nơi yên nghỉ.
Lúc con cháu đau thương; anh em tang gia bối rối,
Có điều gì khiếm khuyết hay không?
Mong tang trường, quý bậc rộng lòng lưỡng thứ.
Ô...hô…hô…
Ô...hô...hô…
Mẹ ơi là…hỡi mẹ!
Mẹ ơi là…hỡi mẹ!
Nam mô a di đà phật!
Nam mô a di đà phật!
Nam mô a di đà phật!
Cảm cáo./.

Nguồn tin: Cữu thế tự Tam